Thứ Hai, 1 tháng 10, 2007

Em của ngày xưa...

Recover lại thơ xưa..
Đem new post để ...cho vừa nhớ thương..


Thơ cổ Trung Quốc:
Bán sinh phong cốt lăng tằng thậm,
Nhất phiến nhu hoài chỉ vị khanh

Dịch:
Nửa đời sương gió ngang tàng lắm
Mềm chỉ vì Em một trái tim
Vũ Hoàng Chương

Nửa đời sương gió ngang tàng,
Trái tim mềm chỉ vì Nàng đấy thôi
Nguyễn Bính

Một thời ngang dọc gió sương,
Trái tim buồn chỉ vì Dương nửa đời
hsg


Em của ngày xưa….


Em của ngày xưa, nắng đã chiều,
Anh vùi trong tối, mắt đăm chiêu.
Giăng giăng tơ tóc xanh ngày cũ,
Mấy độ trầm luân, đã bạc nhiều.

Không còn mơ hão, chuyện thành đôi,
Chưa lần ước hẹn, mãi xa xôi….
Trông mong chi nữa, duyên còn đượm ?
Cuộc biển dâu đời, đến vậy thôi !

Vàng úa, tàn đêm, trăng lẻ mảnh,
Một minh cô độc, nhớ em xưa.
Thơ chưa kịp gởi, xưa mang hận,
Còn đau khôn xiết đến bây giờ !

Em của ngày xưa, nay của ai ?
Bóng hình chợt hiện giữa cơn say.
Nụ cười nửa miệng, tươi xinh mãi,
Bât chấp thời gian có đổi thay.

Ngày tháng hoa niên, tỏa ngát hương,
Mối tình trác tuyệt, thác còn vương...
Lối xưa, nay rẽ thành đôi ngã,
Cùng nhau gặp lại cuối con đường.

Phách lạc, hồn nghiêng say chếnh choáng..
Đôi bờ sinh tử, mịt mù sương.
Còn anh, nhịp bước vang đêm lạnh,
Tìm lối về em, có mấy đường ?

Em của người ta, em hỡi em ..
Hai bờ viễn xứ… thức thi đêm,
Chim quyên lẻ bạn, bên bàn phím,
Gửi nốt tình xưa ,với nỗi niềm.

Thôi thì, cuộc lữ, đành thôi vậy...
Vùi chôn ký ức, tuổi thơ ngây.
Xa mặt mong chi ngày hạnh ngô
Cách lòng chưa kịp buổi chia tay!

Ba mươi năm lẻ, hương còn đượm…
Nửa cuộc đời hư, dạ chửa phai.
_________________
hoansansg