Thứ Tư, 5 tháng 9, 2007

Xướng họa với Diệp Hồng Phương

Vô đề

1.Xướng

Chiếc lá tươi hồng sáng một phương,
Hồn quê thao thức mỗi đêm trường.
Vứt bút, giã từ trang báo chí,
Buông gươm, vĩnh biệt cõi văn chương.
Vui gầy cuộc rượu, năm ba bạn,
Buồn rúc thanh phòng tám chín nương. (*)
Rong chơi sáu tỉnh, lòng chưa thỏa
Biết đến khi nào qui cố hương ?

*
Chú thích : thanh phòng ở đây không có nghĩa là phòng vắng mà là phòng có âm thanh - tức là phòng karaoke

Họa

Lá hồng vốn dĩ sáng mười phương
Mang kiếp tằm tơ khúc đoạn trường
Vứt bút, giả vờ quên thế sự,
Quăng gươm, toan tính biệt văn chương.
Cười khà, nâng chén mơ bằng hữu..
Bật khóc, nghiêng minh mộng mấy nương
Kìa! nghiệp chướng còn, đeo quá đá..(*)
Chưa lúc nào mơ qui cố hương

*Mạn phép DHP dùng chử "đá" thay cho chử "nặng"để ý thơ có âm hưởng Bùi Giáng hơn - hoansansg


2.Xướng

Chiếc lá bay về ẩn một phương,
Đêm trường túy ngọa nhớ biên cương ?
Dăm thằng tứ chiếng, nay tan tác
Một ả nhân tình, lại vấn vương
Văn chương, lòng chữ, thêm đau đớn
Son phấn, tình gương, luống đoạn trường,
Hỡi ơi, toan tính chưa nên chuyện,
Huyền hồ mấy độ, áo phong sương.

Hoạ

Nào dễ quay về ẩn một phương
Cuộc đời rong ruổi kiếp tha hương
Qua sông chếnh choáng, cuồng men rượu
Lên núi hồn nhiên, giã đoạn trường
Văn chương, nghiệp dĩ, lòng đau xót
Son phấn, thạo nghề, dạ vấn vương
Thôi đành, nâng chén quỳnh lên, uống
* Bật gót giày theo bước gió sương

*Câu thơ tuyệt kỹ, tôi thích nhất từ 'bật' thể hiện được hùng tâm tráng khí của một kẻ giang hồ - hoansansg.


3.Xướng

Cầm bằng ba chữ Diệp Hồng Phương…
Bẻ gẫy … quăng vào cõi tứ phương.
Bạn hữu, văn tài kia, thất lạc
Tình nương, nhan sắc đó, tang thương.
Bài hành năm cũ ,còn ngâm nữa?
Khúc nhạc ngày xưa, có hát cương
Buâng khuâng nhớ lại thời say tỉnh,
Bội bạc ta, người hết một chương.

Hoạ

Song thân sinh ngã, Diệp Hồng Phương
Xót phận hài nhi xa cố hương
Bạn hữu, mấy tên cùng đối ẩm
Tình nương, đôi ả đón phong sương
Bài hành năm cũ, Don Juan (*)đọc
Khúc nhạc bây giờ,ta hát cương
Buâng khuâng tiếc nhớ thời hoan lạc
Sự đời trang trải được vài chương?

*Trường Can hành là tên 1 tác phẩm của DHP.
*Huyền thoại Don Juan (tiếng Việt: Đông Gioăng) bắt nguồn từ một câu chuyện có thật: một thanh niên Tây Ban Nha quyễn rũ một cô gái trong tu viện sau đó ruồng bỏ cô ta. Và theo truyền thuyết đó thì nên viết Dom Juan thay vì Don Juan.Trong tiếng Việt Don Juan được dùng như Sở Khanh, nhưng với ý nghĩa ít tiêu cực hơn. Nhiều khi Don Juan chỉ để nói đến người đàn ông hấp dẫn phụ nữ.
Đây là "hỗn danh nhà văn Mai Thảo đặt cho nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng" - Hoàng Don Juan - về sau DHP,VNG thấy tiện, gán nó cho hoansansg.
* Nếu thay bằng 2 câu này , không biết có hay hơn không?
Bài hành năm cũ, huynh ngâm nốt...
Khúc nhạc bây giờ, đệ hát cương..

Không có nhận xét nào: